Nàng Xuân

Thỏ thẻ nàng Xuân một chút thôi
Vui vầy tết đến ngọt bờ môi
Xua tan nghĩ ngợi buồn hoang hoải
Xoá bỏ sầu lo lặng mấy hồi
Lắng đọng bài ca “Tình” trắc trở
Say lòng khúc nhạc "Nhớ” xa xôi
Quên đi khó nhọc đời thanh thản
Mãn nguyện là hơn phú quý rồi!

Bang Đức

Chào Xuân Giáp Thìn

Năm Mèo bận bịu đã đi qua
Rồng đến hân hoan rộn cửa nhà
Mứt Kẹo Dưa Cà đang đợi khách
Mai Đào Cúc Huệ cũng bừng hoa
Xuân về kết chặt tình thôn xóm
Tết tớiu đong đầy nghĩa mẹ cha
Bạn hữu thân bằng luôn tiếp đón
Đoàn viên ước nguyện mãi chan hoà.

Bang Đức

Tình Và Thơ

Thơ anh cái túi đựng đầy vàng
Một thuở ân tình trĩu gánh mang
Bởi thế niềm yêu nhiều mộng tưởng
Cho nên nỗi nhớ lắm mơ màng
Say sưa gửi gắm qua từng chữ
Đắm đuối vui vầy đậm nét trang
Cuộc sống vô thường đâu biết được
Đời ta lãng tử vấn vương nàng.

Bang Đức

Giáp Thìn Tết Vui

Ngẫm lại thương cho phận chú Mèo
Năm rồi gánh nặng phải trèo leo
Xui bầy quỷ dữ sa lò quéo
Khiến lớp dân đen bớt cảnh nghèo
Gió cuộn đông tàn không hắt hẻo
Rồng vờn tết đến chẳng gieo neo
Tưng bừng khí thế vui tràn nẻo
Phấn khởi hân hoan mát mái chèo!

Bang Đức

Tri Âm

Cứ ngỡ đôi mình mới gặp nhau!
Thương yêu lặng lẽ chuyển sang màu
Quay về kỷ niệm bao năm tháng
Trở lại thời gian tận bấy lâu
Buổi ấy bùi ngùi tâm muốn tỏ
Ngày nao tiếc nuối dạ chưa cầu
Âm thầm mộng ước duyên đầu bạc
Cứ ngỡ đôi mình mới gặp nhau!

Bang Đức

Tấm Bằng Khen

Văn đời, võ nghiệp thấm công lao
Nhận tấm "Bằng khen" đáng tự hào
Bạc thỏi nguồn kiêu căng mãn nguyện
Uy quyền gốc ảo vọng mơ cao
Vô tài bất lực tâm không xứng
Bản lĩnh can trường dạ chẳng nao
Có lẽ nào bao năm gắn bó?
Rừng ngàn hiệp sĩ gánh trăng sao!

Bang Đức

Nhớ Thắc Cao Muôn

Đôi lần rủ bạn tới nơi đây!
Nỗi nhớ Cao Muôn cứ nặng đầy
Lãng đãng mây ngàn trêu suối nước
Lờ đờ gió núi cợt rừng cây
Làng Teng ẩn hiện khi mờ tỏ
Thác Mẹ* trào dâng mãi sớm chầy
Tựa cảnh bồng lai đang tại thế
Nên lòng vọng tưởng chẳng hề khuây!

Bang Đức

Hai Lăm, Tháng Mười

Tháng đó năm xưa ở xứ này
Mèo vàng xuất hiện kể từ đây
Trên đài Bạch Đế Kim Tinh rọi
Dưới đạo Thiên Hoàng Lão Thượng hay
Nhạc, Họa trào lưu hoài đắm đuối
Thi Kỳ lối sống mãi mê say
Xuân thời bất ổn vì xa vận
Lục thập an bình mãn nguyện thay!

Bang Đức

Cô Láng Giềng

Cuộc sống muôn màu khó định phân
Đời vui có được chút tinh thần
Xinh tươi phúc hậu dung nồng thắm
Khỏe đẹp hiền ngoan hạnh sáng ngần
Thuở nọ cùng quê mà vẫn cách
Giờ đây viễn xứ lại luôn gần
Cầu mong phận số còn duyên nợ
Nghĩa ấy nào vơi trọn kiếp cần.

Bang Đức

Vắng Em

Đã bấy lâu rồi vắng bóng em
Mỏi mòn nỗi nhớ cứ dài thêm
Trông chờ lặng lẽ qua từng khắc
Đợi ngóng âm thầm vãn mỗi đêm
Kỷ niệm nồng nàn luôn luyến tiếc
Ân tình khao khát mãi dìu êm
Xa nhau có phải đâu hờn trách
Gặp lại rằng mong sẽ ngọt mềm!

Bang Đức